Tôm hùm, nấm sâu bướm từng có giá rẻ nhưng giờ trở thành món ăn đắt đỏ vì hương vị tinh tế và sự khan hiếm.

Nấm sâu bướm: Đây là loại nấm ký sinh trên sâu bướm trong tự nhiên, được đánh giá cao trong y học cổ truyền Trung Quốc qua nhiều thế kỷ nhờ lợi ích sức khỏe như chữa mệt mỏi, bệnh thận và giảm ham muốn tình dục. Nó được biết đến nhiều hơn với tên “đông trùng hạ thảo” và từng rất rẻ trong quá khứ.
Thương mại hóa và nhu cầu tăng cao, đặc biệt trong y học cổ truyền Trung Quốc, đã biến nó thành loại nấm ăn đắt nhất thế giới, thậm chí đắt hơn nấm cục trắng. Nấm mọc tự nhiên ở cao nguyên Tây Tạng và vùng Himalaya, được cộng đồng địa phương thu hái để sử dụng trong y tế truyền thống. Sự khan hiếm và điều kiện sinh trưởng đặc biệt góp phần vào giá cao hiện nay. Ảnh: Insider
Nấm sâu bướm: Đây là loại nấm ký sinh trên sâu bướm trong tự nhiên, được đánh giá cao trong y học cổ truyền Trung Quốc qua nhiều thế kỷ nhờ lợi ích sức khỏe như chữa mệt mỏi, bệnh thận và giảm ham muốn tình dục. Nó được biết đến nhiều hơn với tên “đông trùng hạ thảo” và từng rất rẻ trong quá khứ.
Thương mại hóa và nhu cầu tăng cao, đặc biệt trong y học cổ truyền Trung Quốc, đã biến nó thành loại nấm ăn đắt nhất thế giới, thậm chí đắt hơn nấm cục trắng. Nấm mọc tự nhiên ở cao nguyên Tây Tạng và vùng Himalaya, được cộng đồng địa phương thu hái để sử dụng trong y tế truyền thống. Sự khan hiếm và điều kiện sinh trưởng đặc biệt góp phần vào giá cao hiện nay. Ảnh: Insider

Caviar: Khoảng 300 năm trước, trứng cá tầm muối (caviar) là món ăn rẻ tiền, thường được phục vụ miễn phí với đồ uống ở quán rượu để tăng doanh thu – giá chỉ khoảng 2 USD mỗi kg. Đầu thế kỷ 20 đánh dấu sự thay đổi khi quần thể cá tầm Mỹ suy giảm do đánh bắt quá mức và tác động của cách mạng công nghiệp.
Khi nguồn cung cá tầm sụp đổ, giá caviar tăng vọt, biến nó thành món ăn sang trọng chỉ dành cho giới giàu có và nổi tiếng. Ngày nay, caviar chất lượng cao đắt đỏ do nguồn cung hạn chế, phương pháp thu hoạch và chế biến phức tạp cùng quy định nghiêm ngặt về đánh bắt cá tầm. Loại caviar đắt nhất thế giới có thể lên đến 500 USD mỗi thìa cà phê. Ảnh: Vital Choice
Caviar: Khoảng 300 năm trước, trứng cá tầm muối (caviar) là món ăn rẻ tiền, thường được phục vụ miễn phí với đồ uống ở quán rượu để tăng doanh thu – giá chỉ khoảng 2 USD mỗi kg. Đầu thế kỷ 20 đánh dấu sự thay đổi khi quần thể cá tầm Mỹ suy giảm do đánh bắt quá mức và tác động của cách mạng công nghiệp.
Khi nguồn cung cá tầm sụp đổ, giá caviar tăng vọt, biến nó thành món ăn sang trọng chỉ dành cho giới giàu có và nổi tiếng. Ngày nay, caviar chất lượng cao đắt đỏ do nguồn cung hạn chế, phương pháp thu hoạch và chế biến phức tạp cùng quy định nghiêm ngặt về đánh bắt cá tầm. Loại caviar đắt nhất thế giới có thể lên đến 500 USD mỗi thìa cà phê. Ảnh: Vital Choice

Bò Wagyu: Loại A5 Kobe Wagyu là món steak đắt đỏ nhất thế giới. Tuy nhiên, vào đầu thế kỷ 20, chất lượng Wagyu bị đánh giá kém hơn so với giống bò nhập khẩu từ Mỹ và châu Âu. Sau năm 1868, bò ngoại được nhập vào Nhật Bản, dẫn đến lai chéo rộng rãi với giống địa phương, tạo ra “bò Nhật cải tiến”.
Năm 1944, bốn giống Wagyu được công nhận chính thức gồm Japanese Black (bò đen Nhật), Japanese Brown (bò nâu Nhật), Japanese Polled (bò Nhật không sừng) và Japanese Shorthorn (bò Nhật sừng ngắn) – trong đó Japanese Black vùng Tajima chiếm 90%.
Thịt bò Wagyu và đặc biệt Kobe Wagyu nổi tiếng toàn cầu vào thập niên 1980-1990. Năm 1983, Hiệp hội Tiếp thị và Phân phối Thịt bò Kobe được thành lập để định nghĩa và quảng bá thương hiệu, đặt tiêu chuẩn nghiêm ngặt cho nhãn Kobe. Chất lượng vượt trội của Wagyu kết hợp với thành công marketing đã đẩy giá lên cao, trở thành biểu tượng của ẩm thực cao cấp. Ảnh: Cross Creek
Bò Wagyu: Loại A5 Kobe Wagyu là món steak đắt đỏ nhất thế giới. Tuy nhiên, vào đầu thế kỷ 20, chất lượng Wagyu bị đánh giá kém hơn so với giống bò nhập khẩu từ Mỹ và châu Âu. Sau năm 1868, bò ngoại được nhập vào Nhật Bản, dẫn đến lai chéo rộng rãi với giống địa phương, tạo ra “bò Nhật cải tiến”.
Năm 1944, bốn giống Wagyu được công nhận chính thức gồm Japanese Black (bò đen Nhật), Japanese Brown (bò nâu Nhật), Japanese Polled (bò Nhật không sừng) và Japanese Shorthorn (bò Nhật sừng ngắn) – trong đó Japanese Black vùng Tajima chiếm 90%.
Thịt bò Wagyu và đặc biệt Kobe Wagyu nổi tiếng toàn cầu vào thập niên 1980-1990. Năm 1983, Hiệp hội Tiếp thị và Phân phối Thịt bò Kobe được thành lập để định nghĩa và quảng bá thương hiệu, đặt tiêu chuẩn nghiêm ngặt cho nhãn Kobe. Chất lượng vượt trội của Wagyu kết hợp với thành công marketing đã đẩy giá lên cao, trở thành biểu tượng của ẩm thực cao cấp. Ảnh: Cross Creek

Tôm hùm:Thời kỳ đầu ở Tân Thế giới, tôm hùm dồi dào dọc bờ biển, chỉ được coi là tài nguyên thông thường. Chúng thậm chí được phục vụ cho tù nhân và nô lệ với một số tài liệu gọi là “gián biển”. Theo thời gian, nhu cầu tăng cao kết hợp với đánh bắt quá mức và suy thoái môi trường dẫn đến khan hiếm.
Khi nguồn cung giảm, tôm hùm bắt đầu lên ngôi. Ngày nay, tôm hùm gắn với định nghĩa của sự xa xỉ, xuất hiện ở nhà hàng cao cấp và có giá cao ở chợ hải sản toàn cầu. Ảnh: Vital Choice
Tôm hùm:Thời kỳ đầu ở Tân Thế giới, tôm hùm dồi dào dọc bờ biển, chỉ được coi là tài nguyên thông thường. Chúng thậm chí được phục vụ cho tù nhân và nô lệ với một số tài liệu gọi là “gián biển”. Theo thời gian, nhu cầu tăng cao kết hợp với đánh bắt quá mức và suy thoái môi trường dẫn đến khan hiếm.
Khi nguồn cung giảm, tôm hùm bắt đầu lên ngôi. Ngày nay, tôm hùm gắn với định nghĩa của sự xa xỉ, xuất hiện ở nhà hàng cao cấp và có giá cao ở chợ hải sản toàn cầu. Ảnh: Vital Choice

Foie gras: Gan ngỗng (foie gras) – món ngon từ gan béo của vịt hoặc ngỗng – có lịch sử lâu dài và gây tranh cãi. Thời trung cổ, gan ngỗng là phần quan trọng trong ẩm thực nông dân Do Thái, dùng làm nguồn mỡ rẻ tiền. Đến thời Phục hưng, nó dần biến thành món ngon được giới giàu có săn đón, đến mức họ cử người hầu đến Rome để mua. Sự chuyển biến này phản ánh thay đổi nhận thức và giá trị của gan ngỗng theo thời gian.
Tuy nhiên, phương pháp sản xuất, đặc biệt là vỗ béo, gây tranh cãi về phúc lợi động vật, dẫn đến quy định ở nhiều quốc gia. Nguồn cung hạn chế và quy trình tốn thời gian làm tăng giá. Ảnh: RDsI
Foie gras: Gan ngỗng (foie gras) – món ngon từ gan béo của vịt hoặc ngỗng – có lịch sử lâu dài và gây tranh cãi. Thời trung cổ, gan ngỗng là phần quan trọng trong ẩm thực nông dân Do Thái, dùng làm nguồn mỡ rẻ tiền. Đến thời Phục hưng, nó dần biến thành món ngon được giới giàu có săn đón, đến mức họ cử người hầu đến Rome để mua. Sự chuyển biến này phản ánh thay đổi nhận thức và giá trị của gan ngỗng theo thời gian.
Tuy nhiên, phương pháp sản xuất, đặc biệt là vỗ béo, gây tranh cãi về phúc lợi động vật, dẫn đến quy định ở nhiều quốc gia. Nguồn cung hạn chế và quy trình tốn thời gian làm tăng giá. Ảnh: RDsI

Ốc sên: Ốc sên từng dồi dào và có giá rẻ nhưng nay trở thành món đắt đỏ ở nhiều nền ẩm thực như Hy Lạp, Catalan và Pháp. Thịt của một số loài ốc sên đất như ốc Burgundy được đánh giá cao nhờ hương vị độc đáo và kết cấu mềm. Món này thường được nấu với bơ tỏi và thảo mộc, phục vụ như món khai vị hoặc chính, trở thành biểu tượng của ẩm thực tinh tế. Ảnh: Merebrook
Ốc sên: Ốc sên từng dồi dào và có giá rẻ nhưng nay trở thành món đắt đỏ ở nhiều nền ẩm thực như Hy Lạp, Catalan và Pháp. Thịt của một số loài ốc sên đất như ốc Burgundy được đánh giá cao nhờ hương vị độc đáo và kết cấu mềm. Món này thường được nấu với bơ tỏi và thảo mộc, phục vụ như món khai vị hoặc chính, trở thành biểu tượng của ẩm thực tinh tế. Ảnh: Merebrook

Cá vược: Trong quá khứ, cá vược (monkfish) bị thực khách bỏ qua và đánh giá kém hấp dẫn do ngoại hình đáng sợ và giải phẫu lạ. Nó thậm chí từng bị cấm bán ở chợ cá Pháp. Tuy nhiên, nhiều người nhận ra phần thịt đuôi của nó rất ngon, hương vị tinh tế như tôm hùm nên cá này còn được gọi “tôm hùm của người nghèo”. Sự phổ biến tăng vọt làm nhu cầu cao, biến nó thành nguyên liệu cao cấp. Ảnh: Harbor Fish Market
Cá vược: Trong quá khứ, cá vược (monkfish) bị thực khách bỏ qua và đánh giá kém hấp dẫn do ngoại hình đáng sợ và giải phẫu lạ. Nó thậm chí từng bị cấm bán ở chợ cá Pháp. Tuy nhiên, nhiều người nhận ra phần thịt đuôi của nó rất ngon, hương vị tinh tế như tôm hùm nên cá này còn được gọi “tôm hùm của người nghèo”. Sự phổ biến tăng vọt làm nhu cầu cao, biến nó thành nguyên liệu cao cấp. Ảnh: Harbor Fish Market
Hoài Anh (Theo Chefs Pencil)
Nguồn: https://vnexpress.net/7-mon-dat-do-nhung-tung-la-do-an-cua-nguoi-ngheo-4925034.html